Thế là quá rõ, cô sinh viên PU vì
cạn nghĩ, hám lợi mà đưa chân vào cạm bẫy của những kẻ phản dân, hại nước, núp
dưới danh xưng “Tuổi trẻ yêu nước”. Rồi đây cô sẽ phải chịu trách nhiệm trước
pháp luật về hành vi nông nổi của mình, để hy vọng sau vấp ngã đó cô sẽ rút ra
cho mình kinh nghiệm sống.
Còn tổ chức lấy danh nghĩa “Tuổi
trẻ yêu nước” cũng sẽ như cơn gió độc thoảng qua, những người yêu nước chân
chính qua vụ việc này càng hiểu rõ thêm về bản chất của nó mà từ bỏ, bài trừ
nó.
Tuổi trẻ Việt Nam đâu thiếu
lòng yêu nước. Cái sự yêu nước được các bạn thanh niên sinh viên, học sinh thể
hiện hằng ngày bằng những việc làm cụ thể có ích cho cộng đồng một cách đường
đường, chính chính. Có thiếu đâu những lớp lớp thanh niên tình nguyện trong các
chiến dịch “Mùa hè xanh” hay “Giọt máu cứu người”, “Góp đá cho Trường Sa thân
yêu”… là những việc làm thiết thực của tuổi trẻ. Đâu đó biết bao gương tuổi trẻ
Việt Nam
(thế hệ 8x, 9x) đang ngày đêm góp sức cho cộng đồng từ những việc làm thường nhật,
ẩn trong những khát vọng vươn lên, vượt qua gian khổ đời thường từ lao động,
sáng tạo…
Yêu nước đâu nhất thiết là hò hét
lên thì người khác mới biết. Yêu nước cũng không phải là chèo kéo bầy đàn làm
mất trật tự nơi công cộng mới là có bản lĩnh. Nhưng rất tiếc vẫn còn một thiểu
số nhầm lẫn về điều đó, và không ít trong số họ đã không còn trẻ!
Giáo sư Tương Lai, một người cũng
khá nổi tiếng trong giới trí thức bởi những vị trí công việc mà ông từng trải
qua, những bài viết, công trình nghiên cứu mà ông được tung hô,… nhưng cũng
không ít tai tiếng từ cách hành xử rất bản năng của ông, khi ông còn ở các vị
trí công việc ấy… Ông nay đã già. Đúng lý cái danh giá sẽ mãi không mất đi mà
sẽ mãi đi vào lịch sử, cái tai tiếng rồi cũng sẽ bị quên đi bởi người Việt Nam vốn rất vị
tha, nếu…
Sai lầm của ông Tương Lai cũng đã
quá rõ. Chúng ta cảm thông là tuổi ông đã cao nên sự minh mẫn theo thời gian
cũng giảm đi đáng kể, vì đáng lý ra ông đã phải không ngoan hơn, chín chắn hơn.
Nhưng chúng ta cũng khó có thể tin là ông đã “bất cẩn mà ngộ nhận thông tin”,
vì là một người làm công tác nghiên cứu khoa học không thể có sai sót lớn như
thế được, hơn nữa, trước khi phát hành văn bản “Thư khẩn gửi Chủ tịch nước
Trương Tấn Sang”, ông Tương Lai đã gửi đi khá nhiều nơi để lấy ý kiến đóng góp,
trong đó có ông Hà Sỹ Phu, nhạc sỹ Tuấn Khanh, cô Từ Huy…như thế, ở đây đương
nhiên có mục đích khác, mục đích đó là gì, thế nào… bạn đọc tiếp tục theo dõi,
sẽ biết.
Điều chúng tôi muốn nói đến ở đây
là: Bản
lĩnh của một trí thức gạo cội.
Ông là một trí thức? – Không ai
phủ nhận.
Ông đã hành xử sai khi soạn thảo
và kêu gọi thí thức ký “Thư khẩn gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang” để đòi trả
tự do cho PU chỉ dựa trên “thông tin mạng” ? – Thực tế đã chứng minh.
Ông đã nhận thức và can đảm đứng
ra nhận lỗi trước 143 trí thức (trừ ông) bị ông lôi kéo và trước công chúng? –
Không hề, bằng chứng là ông còn cố tìm cách nguỵ biện qua lá thư gửi ông Hồng
Lê Thọ, được đăng trên trang “Người lót gạch”.
Là một trí thức gạo cội. Khi thấy
việc làm của mình sai mà không dám can đảm nhận trách nhiệm thì… ông không
xứng đáng là một trí thức.
Vậy, chỉ vì “thương PU” mà giờ
đây một “Giáo sư Tương Lai” đã không còn tương lai nữa, bởi lẽ trong mắt công
chúng, ông đã không còn là một trí thức chân chính: dám nghĩ, dám làm, dám chịu
trách nhiệm. Tri thức là cái chất mà ông tích luỹ được cả cuộc đời để làm nên
một “nhà trí thức Tương Lai”. Vậy mà chỉ trong chốc lát thôi, chính ông đã làm
vỡ tan nó, vì lẽ gì? chắc hơn ai hết, ông là người hiểu rõ. Thật tiếc! tiếc cho
ông và tiếc cho những trí thức đã tin ông tham gia vào cái điều dại dột ấy.
Nông Tá Điền
Đúng là sai một ly, đi một dặm...
Trả lờiXóaÔng này bệnh lâu rồi, h là lúc bệnh phát năng nhất đó :))
Trả lờiXóaTương lai vận với tai Ương một vần.
Trả lờiXóaHay quá, xin sửa một ít về chính tả
Trả lờiXóaTương Lai vận với Tai Ương một vần
Trí thức như ông Tương Lai thì hèn quá. tớ dám cá là nếu ai đó lại kêu gọi ký tên một cái đại loại tương tự như vừa rồi thì lão này chẳng tự ái, tự trọng gì lại lao vào nữa cho xem.
Trả lờiXóa